LỜI TRI ÂN DÀNH CHO CÔ GIÁO MÙI – NGƯỜI GIỮ LỬA THẦM LẶNG CỦA TRƯỜNG MẦM NON THANH LUÔNG

Thứ tư - 21/05/2025 21:44
LỜI TRI ÂN DÀNH CHO CÔ GIÁO MÙI – NGƯỜI GIỮ LỬA THẦM LẶNG CỦA TRƯỜNG MẦM NON THANH LUÔNG
Có những con người bình dị, thầm lặng nhưng để lại trong lòng bao thế hệ sự kính trọng và yêu thương khôn nguôi. Có những chặng đường, tưởng chỉ là công việc thường nhật, mà hóa ra lại là hành trình gieo yêu thương, vun mầm sống. Và hôm nay, khi ngồi trong hội trường của buổi chia tay này với bao ánh nhìn lưu luyến của đồng nghiệp,  chúng tôi – những người đồng nghiệp xin phép viết đôi dòng chân thành – để nói lời tri ân sâu sắc đến cô giáo Mùi – người vừa chính thức khép lại một hành trình làm nghề cao quý, để trở về với cuộc sống an yên, sau bao năm tận tụy vì những mầm non miền biên giới Thanh Luông.
Một đời gắn bó – một trái tim vì con trẻ
Cô giáo Mùi – cái tên thân thương mà bao thế hệ phụ huynh, học trò, đồng nghiệp đều trìu mến gọi. Không phải là người thích nói nhiều, càng không phải người thích hào nhoáng, cô lặng lẽ bước qua gần 40 năm sự nghiệp bằng trái tim dịu dàng và bền bỉ. Từ những năm tháng gian khó khi trường lớp còn đơn sơ, bữa cơm của trẻ còn thiếu thốn, đến khi mái trường Thanh Luông dần khang trang, đủ đầy hơn – hình ảnh cô vẫn vậy: dáng nhỏ nhắn, giọng nói dịu dàng, ánh mắt đầy bao dung và trách nhiệm.
Ai đã từng làm nghề giáo mầm non mới hiểu hết được sự vất vả, kiên nhẫn và yêu thương cần có để đồng hành cùng con trẻ mỗi ngày. Cô Mùi không chỉ dạy trẻ học nói, học cười, học yêu thương… mà còn dạy đồng nghiệp cách yêu nghề bằng trái tim. Cô đến trường sớm hơn mọi người, về muộn hơn sau khi đã dọn dẹp mọi thứ gọn gàng. Những năm tháng ấy, chưa bao giờ thấy cô than mệt. Cô luôn bảo: “Được làm việc, được nhìn các con lớn lên từng ngày là niềm hạnh phúc của cô.”
Hạt giống yêu thương nảy mầm trong tim bao người
Cô Mùi không chỉ là giáo viên, mà còn là người chị, người bạn, người mẹ trong đại gia đình Mầm non Thanh Luông. Thế hệ giáo viên trẻ đều từng có một “thời thanh xuân được cô dìu dắt”. Cô luôn ân cần, quan tâm góp ý cho đồng nghiệp không phải bằng những bài lý thuyết khô khan, mà bằng chính kinh nghiệm của một người đã sống trọn với nghề.
Phụ huynh thì thương cô lắm. Có người từng xúc động nói: “Gửi con cho cô Mùi, tôi yên tâm hơn gửi ở nhà.” Vì họ biết, nơi có cô, có yêu thương thật lòng, có sự kiên trì mà không phải ai cũng làm được. Trong đôi tay hiền hậu của cô, bao thế hệ trẻ em của xã Thanh Luông đã lớn lên, mang theo những bài học đầu đời giản dị mà sâu sắc – bài học về tình yêu thương, về sự sẻ chia, về lòng nhân hậu.
Lời chia tay không thể nói hết được những điều muốn nói
Hôm nay, khi cô Mùi chính thức nghỉ hưu, cả ngôi trường như chùng lại. Sân trường vẫn rộn ràng tiếng trẻ, nhưng đâu đó có những ánh mắt hoe đỏ, những cái siết tay bịn rịn, và cả những lời cảm ơn chưa kịp nói thành lời.
Chúng tôi biết, chia tay không phải là kết thúc, mà chỉ là một sự chuyển mình. Cô sẽ không còn đến trường mỗi ngày, không còn tất bật với từng bữa ăn, giấc ngủ của trẻ, nhưng hình ảnh của cô – “Bà giáo già” mẫu mực, người đồng nghiệp tận tụy – sẽ còn mãi trong trái tim mỗi người ở mái trường này.
Cô Mùi kính mến, cảm ơn cô vì tất cả. Cảm ơn vì đã lựa chọn trở thành người gieo hạt, cảm ơn vì đã chở che cho những mầm xanh nơi biên cương tổ quốc. Chúc cô những tháng ngày hưu trí thật bình yên, hạnh phúc bên gia đình, với vườn cây nhỏ, với những sớm mai không còn chuông báo thức, nhưng vẫn đầy ắp tiếng cười yêu thương. Và xin cô hãy luôn nhớ: Dù cô không còn đứng lớp, nhưng nơi đây – Trường Mầm non Thanh Luông – sẽ mãi là nhà, nơi luôn chờ cô trở về trong vòng tay thân thương.
































Tác giả: Tấm

Tổng số điểm của bài viết là: 63 trong 14 đánh giá

Xếp hạng: 4.5 - 14 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Thực đơn
Bữa sáng:

- Sữa Cô gái Hà Lan
- Phở bò

Bữa trưa:

- Cơm
- Canh bí đỏ hầm xương
- Bò nấu đậu
- Dưa hấu

Bữa xế:

- yaourt

Bữa chiều:

- Miến gà

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây